Chuyển đến nội dung chính

U thật là bá đạo!

Trên xe, về quê đỡ đầu cho bạn Miu. Vì nắng và nóng, nên đã mặc đồ khá thoải mái: quần soọc, áo thung - không phụ kiện, mũ lưỡi trai, kính mát,...nhìn chung giống một thằng nhóc, không hơn không kém.

Cũng không biết giống đến mức nào mà con nhỏ ngồi bên cạnh cứ xịch xịch ra xa và mình hỏi thì không thèm trả lời. Ê, quê nha. Nhỏ làm như mình đang tán nhỏ... ><

Có đứa con trai nào lại đẹp gái thế này! :D

Nhỏ làm như mình không biết nhỏ dịu dàng í, lại lấy điện thoại ra gọi cho mẹ, bằng một tông giọng quá ư nhỏ nhẹ: “Alô...mẹ, con lên xe rồi...”, chắc mẹ hỏi ăn uống gì chưa, nên nhỏ lại tiếp tục nhỏ nhẹ: “Dạ...con ăn sáng vẫn còn no”. Mình xuýt thì phá lên cười vì liếc đồng hồ thấy đã hai giờ chiều. Nếu là mình thì đã ăn ít nhất hai bữa rồi (bữa trưa và bữa phụ lúc mới ngủ trưa dậy). Nhịn cười đúng là cực hình.

Thấy nhỏ gọi cho mẹ, tự dưng cũng thấy nhớ má - mặc dù đang trên đường về với má. Moi điện thoại ra gọi cho má:
- a-nhô, u hả?
- Hả hả cái gì, mày gọi cho tao thì không lẽ bà hàng xóm bắt máy?
- í...Tơ nhớ u mãn kinh lâu lắm rồi mà ta. Sao vẫn còn khó tính vậy ta?
- Tiên xư bố mày! Gọi tao làm gì?
- Gọi phá giấc ngủ u chơi! Thôi u ngủ tiếp đi...
- Ngủ thế éo nào được nữa...
- Á...u lại còn nói tiếng Đan Mạch, làm Tơ thèm mạch nha...
- Lấy chồng đi, suốt ngày ăn với uống.
- Phải ăn với uống thì mới có sức lấy chồng chớ u...
- Đừng trả treo, cưới trước Tết cho u.
<cụp> – u cúp máy không thương tiếc.

Huhuhu...sao u bá đạo quá vậy kìa! ^^

Mà cái cách u chuyển đề tài cũng nhanh đến chóng mặt cơ.

Tối, nhà chú M buồn thấy ớn luôn. Thêm tiếng sáo da diết, bi ai của thằng quỷ C, khiến mình phải rúc vào ổ lúc tám giờ tối. Và mong trời mau sáng.

Sáng hôm sau, tạ ơn Ngài, mình không gây rắc rối, đổ bể gì. Nghiễm nhiên trở thành mẹ Miu.

Cũng may, buổi sáng dễ thương như vầy. Bớt thấy ấm ức vì buổi tối quá thảm.

Thêu xong cái khăn này cho bạn Miu, tự hứa chả bao giờ đỡ đầu đỡ đít cho ai nữa :D
15/02 – thêm một ngày sinh nhật nữa cần phải lưu.
Bạn L kiếm đâu được cái nón, ụp vội lên đầu mình. Trông thật...khốn khổ! :D
Sao cả nhà cười rũ ra khi mình nói sẽ “rèn” bạn Miu có đủ công, dung, ngôn, hạnh giống mình ta? :)))))))

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Sẽ là bé Nắng nhé!

Mưa! Đi chỗ khác chơi! Nắng! Lại đây mẹ bảo! Có tham vọng là điều khiển được thời tiết lu ôn í . Hy vọng sẽ là bé Nắng để bà tiên đỡ đầu thông minh nhân hậu  Teresa Nho  có việc làm. Và không là tiên hắc ám đâu nhá bà  Khang Nguyen   pacman emoticon Ngày ngập nắng! Kh ẳng định chính xác với nvđ là LMH sắp có tiểu lưu manh nhé! ^^

=))))

TRỜI! GIỐNG MÌNH GHÊ! :)) Đã bẩu là mình giống siêu mẫu quốc tế mà lại! =))

Này thì báo cáo

Mần theo hai...nghìn lời yêu cầu :D Nàng dâu út chả phải làm dâu ngày nào. Và chuyến về thăm nhà chồng lần này là cũng từ hồi cưới đến giờ - mới về lại, lần đầu. Ta nói...nàng dâu út xinh nhất nhà, nết na thì khỏi phải bàn. Buổi sáng ngày đầu mới về, nàng bị ck ôm ngủ đến tận chín giờ ba mươi sáng mới dậy nổi. Món tủ ở nhà ck là gà hầm thuốc bắc, nàng dâu út ghét nhất món này. Vì thế, sau khi ngủ dậy lúc trưa trời trưa trật, mẹ ck đã nấu sẵn sàng, nàng lục nồi thì mặt nàng méo xẹo, nàng không ăn. Rút kinh nghiệm cho buổi tối, nàng hỏi mẹ ck có làm gỏi vịt không, mẹ ck nói mẹ nấu lẩu thái ngan. Lẩu thái ngan là nấu lẩu thái bởi con ngan á, nàng ghét ăn ngan với ngỗng. Nàng hơi hụt hẫng, nàng hỏi sao mẹ không làm gỏi vịt, mẹ nói khi nào nhà có cải bắp mới làm, không dám mua rau ngoài chợ, sợ thuốc,...