Chuyển đến nội dung chính

Bao lâu một lần

Chị ở cty cắt bánh mời ăn nhân dịp kỷ niệm 30 năm ngày cưới. Tiếp đó là lần lượt những chị khác khoe số năm đã kết hôn. Tiếp nữa là đứa chưa kết hôn xúi mỗi năm nên ăn mừng một lần (để được ăn ké dài dài). Mấy chị ngán ngẩm, nói mấy chục năm làm một lần là cũng mệt rồi.
Đứa chưa kết hôn hùng hổ tuyên bố, mai mốt, mỗi tuần sẽ làm một lần. Đời người ngắn ngủi, yêu thương thì mong manh. Qua một phút, vui một phút. Qua một ngày, mừng một ngày. Qua một năm, rất đáng để biến nó thành sự kiện trọng đại. Rất đáng để ăn mừng tưng bừng hoa lá...
gau-cuoi-tit-mat:

Cách đơn giản nhất để bên nhau trọn đời.

hôm qua tai nạn đường sắt, nay lại chơi tai nạn đường bộ à, bữa nào chơi tai nạn hàng không nhóe =3=
Cách đơn giản để bên nhau trọn đời (đừng thử nhá!)

Nhắc đến chuyện làmsố lần. Mấy chị đã kết hôn rầu rĩ, mong một tuần một lần cũng khó. Vẫn là đứa chưa kết hôn c hồn nhiên: “Tưởng mỗi ngày ba lần...”. Mấy chị nhìn khinh bỉ: “Mơ à!”.
Mơ à!?
Á, hóa ra điều đơn giản thế với đứa chưa kết hôn lại là ‘giấc mơ’ của những kẻ đã kết hôn.
Á, hiện thực và trừu tượng – căn bệnh kinh niên của những kẻ mộng mơ...

Cao thủ thì không cần phải sợ.
“Tô vẽ” một chút để tạo sự bất ngờ.
Và giấc mơ sẽ không còn là mơ?

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Sẽ là bé Nắng nhé!

Mưa! Đi chỗ khác chơi! Nắng! Lại đây mẹ bảo! Có tham vọng là điều khiển được thời tiết lu ôn í . Hy vọng sẽ là bé Nắng để bà tiên đỡ đầu thông minh nhân hậu  Teresa Nho  có việc làm. Và không là tiên hắc ám đâu nhá bà  Khang Nguyen   pacman emoticon Ngày ngập nắng! Kh ẳng định chính xác với nvđ là LMH sắp có tiểu lưu manh nhé! ^^

=))))

TRỜI! GIỐNG MÌNH GHÊ! :)) Đã bẩu là mình giống siêu mẫu quốc tế mà lại! =))

Tôi nói cho bạn nghe...

Bạn có biết thèm là gì không? Thèm ăn, thèm ngủ, thèm một ai đó. Và nếu có ai hỏi bạn: “Ai là người dã man nhất?”, tôi chắc chắn với bạn rằng: “Bà bầu là người dã man nhất trần đời!”. Chân lý ấy tôi mới rút ra được đấy, tức thì. Bình thường, tôi đã là một đứa dư bất chấp, một khi lên cơn thèm. Nay, cái mức độ bất chấp ấy nhân lên gấp tỷ lần rồi. Tôi cũng khổ tâm lắm, nhưng đành bất lực! ^^ Ở cty, thèm ngủ, tôi lăn ra ngủ. Thèm ăn, tôi chạy đi ăn. Và nếu có ai đứng ra ngăn cản thì...tôi thề là kẻ ấy sẽ không sống nổi bởi mấy cước...trừng mắt của tôi đâu! Có là sếp tổng thì tôi cũng đạp cho một cước rồi bước qua (thật ra là sếp tổng thì tôi mới dám đạp :D). Đấy chỉ là những chuyện cỏn con của mấy tháng đầu thôi nhá. Nghe đồn mấy tháng sau này còn ghê gớm hơn, ở cái khoản cảm xúc á. Nghe đâu vui, buồn thất thường lắm, nổi điên vô cớ là chuyện cơm bữa. Lại thêm cái vụ thèm ăn thịt người nữa chứ. Nghe đồn thế! :)) Thế tôi nói cho bạn nghe, nếu bạn là nam nhi có vợ, mà khi ...