Đứng xếp hàng xưng tội thật, mà bạn í cứ léo nhéo bên
tai:
- v, a xưng tội,...v tha tội cho a...
- lần nào a cũng phạm mấy tội đó, để tháng sau nếu ko
tái phạm, e tha sau...
- v, tha tội cho a.
- đâu có dễ.
- v, tha tội cho a...
- vậy mời e ăn cái gì đi đã...
- thì cn này mình đi ăn buffet rồi...
- vậy phải đợi e thấy ngon hay dở rồi mới quyết định
tha hay không...
- v, tha tội cho a.
- ko!
- v, tha tội cho a.
- a lì thiệt á.
- v, tha tội cho a.
- e tha tội cho a ><
- cám ơn v! ^^
Rồi không biết có phải vì nói chuyện trong khi xếp hàng
hay không mà cả hai đều bị Cha phạt đọc 10 kinh Tin kính; kinh Lạy cha, Kính mừng,
Thánh ma, mỗi thứ cũng 10 kinh nốt. Đọc xong muốn lịu lưỡi, méo mỏ luôn á :D -
nhất là kinh Tin kính, hình như hai đứa đọc lòng vòng một chặp, không còn nhận
ra được kinh gì với kinh gì luôn á! :))
* Từ dạo có bạn í, không trốn lễ được, cũng như không
trốn nổi việc xưng tội. Ngay cả đi ăn nơi công cộng cũng bắt v phải làm dấu (mà
cái việc này, trước đây chả bao giờ v làm).
Chưa biết tốt hay xấu mà cái trước mắt thấy thì là bạn
í cực kì lì lợm. Bắt làm cho bằng được, không làm thì chỉ có nhức xương vì phải
nghe cằn nhằn.
Thiệt “khổ”! :D
Nhận xét
Không tài nào thuộc nổi! +_+
Tớ đạo gốc đây mà còn phải...giương cờ trắng! ><