Năm giờ bảy phút bị đánh thức bởi sự ồn ào của lũ
chim chăm chỉ. Cũng vì ngủ không đóng cửa sổ, nên những tiếng chim-chíp tưởng rất
bé nhưng lại rất vang ấy...
chim-chíp lần đầu, kéo mền trùm qua đầu, cuộn người
lại.
chim-chíp lần hai, trở mình, quay mặt ra hướng cửa
sổ, vẫn cố lờ đi.
chim-chíp lần ba, chịu hết nổi, ngồi dậy lấy điện
thoại mở chế độ chụp hình rồi rón rén vén màn cửa tìm chim trong trạng thái tóc
tai rối bù, mắt mũi kèm nhèm.
Ngủ dậy không có tiếng chim hót, có cành hoa thế này cũng được nè...^^
Khởi đầu một ngày mới tươi mát, nhẹ nhàng và thư thái. ^^
Nhưng đúng là lũ quỷ nhỏ, thính như wủy! Chưa kịp thấy dung nhan chúng thì
tiếng chim-chíp đã xa tận trên giàn hoa Trang của nhà hàng xóm. Có lẽ chúng tẩu
nhanh thế vì thấy nhan sắc của ta chăng? :))
Phục kích thất bại nên lại quay vào mền, đếm một,
hai, ba để hồn xuất ra và ta lại chìm vào giấc mộng. Tiếp tục chóp-chép say ke.
Năm giờ ba mươi ba phút bị đánh thức bởi tiếng huýt
sáo báo có tin nhắn. Ngày nào cũng vậy, sáng nào cũng thế, cứ có tin nhắn là biết
ngay lão c đã thức. Và việc đầu tiên trong ngày của lão là: nhắn tin chúc v ngày
mới tốt lành! Khá khen cho c vì cái sự đều đặn, bền bỉ không biết chán í! :D
Ngày xưa, ta hay lo chuyện mất hình tượng vào lúc sáng
sớm – lúc này nhan sắc không hẳn là của ta – lúc này thường xấu như ma (nói như
thế cũng còn tội cho con ma kkk). Thế rồi, ta chẳng còn lo chi chuyện vớ vẩn ấy
nữa. Vì hành động của c khiến ta thấy nhan sắc ta gần bằng...hoa hậu =))
Hahaha...hihihi...hehehe...phần tự sướng hơi nhều, giờ không biết liên kết mạch chuyện
thế nào cho nó thống nhất với cái tựa chim-chíp
nè???
Thôi,
thì...
nhớ c = nhớ chim
:3
Nhận xét