Cô...mặc dù đêm qua cô làm con sợ quá,
và sáng nay con lại phải nhìn lại những hình ảnh tối qua. Khiến tay chân lạnh buốt, tim đập không thôi.
Nhưng, nhưng...con cũng vẫn phải "đặt" cái gì đó ở đây, để con không quên mà vô tình năm sau lại post chúc mừng sinh nhật cô khi cô đã về với cát bụi...
“Sự sống này chỉ thay đổi mà không mất đi
Lúc con người nằm yên giấc ngủ
Mắt nhắm lại rồi là thấy tương lai...”
Tương lai, tương lai...
Nhận xét