Ngày
xưa hay ru bé L ngủ bằng những điệu quen thuộc. Hôm bữa vô tình nghe bà L hát
ru hai bạn nhỏ kia. Nghe kĩ thì thấy quen quen...
Mẹ ơi đừng đánh con đau
Để con bắt ốc, hái rau mẹ nhờ
Bắt ốc, ốc nhảy lên bờ
Hái rau, rau héo, cậy nhờ được ai...
---
Nhà anh có một mẹ già, thổi cơm chưa
chín, quét nhà chẳng nên
Ăn cơm đòi ngồi cỗ trên, mâm son bát xứ
mang lên hầu bà
Bà ăn xong bà chết giữa nhà, gọi con gọi
cháu dắt bà đi chôn
Có chôn thì chôn chỗ xa, đừng chôn trước
ngõ, anh ra anh buồn
Anh buồn, anh cất gánh đi buôn...
---
Đích
thị là mình rồi. Chưa kể bạn í từng bảo: “Em nói thì hay lắm, không biết có làm
được gì hay không”.
Ừm...em
bắt ốc, ốc nhảy lên bờ. Em hái rau, rau héo.
Ừm...em
thổi cơm không chín, quét nhà chẳng nên.
Ừm...em
thích ngồi cỗ trên, thích mâm son, bát xứ.
NHƯNG
ÍT
NHẤT EM CŨNG CÓ THỂ HÁT RU BỌN TRẺ BẰNG NHỮNG ĐIỆU TRÊN!
Và ru
anh bằng điệu...ái ân! :D
Nhận xét