Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ 2015

Hiện đại, hại điện

Tui là tui thấy hiện đại quá cũng hại điện lắm nhá. Như ngày xưa, ông bà, cha mẹ ta mang thai và đẻ toòng toòng, rất dễ dàng và đơn giản. Đâu như thời buổi này, hở tí siêu âm, hở tí khám. Mà cái sự phán của bác sĩ đôi khi cũng chưa hẳn là đúng đâu nhá. Rút từ kinh nghiệm bản thân, các mẹ phải tin vào cảm giác của mình, đừng quá tin lời bác sĩ nhá. Bác sĩ thích làm quá lên lắm í. Này nhé, tui là tui không có bị bón nhé, bs khám, nhìn cái gì á rồi phán tui bị bón. Tui là tui không có thấy nặng nề gì hết nhá, bs lại nói như thế nên q sẽ thấy rất nặng nề... v.v... Cảm giác của người mẹ với đứa trẻ, không một loại máy móc nào có thể "nhìn" thấu. Vì vậy, trước khi bị mất tinh thần bởi những lời ong bướm, bà mẹ cần lắng nghe cơ thể mình một cách kĩ càng. Đặc biệt, luôn vui vẻ, lạc quan để ít nhiều đứa trẻ trong bụng cũng có cảm giác ấy. Xúc cảm của người mẹ ảnh hưởng trực tiếp đến đứa bé cơ mà. Tết, bs có vẻ không muốn cho tui đi xa. Vì cách ngày đẻ còn có đúng một thán

Giáng Sinh rồi, thì sao?

Thì hông có muốn mần việc, chứ sao. Thì nên gọi điện/ nhắn tin cho thân hữu, chứ sao. Thì làm một ly café sữa cho phấn khích, chứ sao. vân vân và mây mây... Chương trình tối nay của qb sẽ là: đi lễ sớm, ăn mì ý, bánh gốc cây, uống rượu nho, xem phim người lớn và...đi ngủ! hehe... GIÁNG SINH AN LÀNH NHA MỌI NGƯỜI! ^_^

Noel năm nảo năm nào

Nhìn lại tấm này, mắc cười tramlun không tả nổi. Cái mặt khó nết còn hơn mẹ ghẻ :)) Hai đứa cùng để ngôi mái nhà =)) Ngót nghét bao nhiêu năm rồi ta? :D

LK Giáng Sinh

Kem

Sau nhiều ngày vắt tay lên mông suy nghĩ thì cuối cùng q cũng chả nghĩ ra được nên gọi tên cúng cơm của Bình Khanh là gì. Cái tên ‘Kem’ chỉ lóe lên bất chợt khi tối nào q cũng ăn trước lúc đi ngủ. Thế nên q chốt luôn là tên ở nhà của Bình Khanh sẽ là Kem nhé. Kem – vừa mát lạnh vừa ngọt ngào, lại còn beo béo, thơm thơm... Hy vọng cuộc đời của Kem sẽ đúng như kem! Từ bữa giờ qb bận rộn đi xem nhà quá, dù không có tiền :)) Bố Kem quyết chí sắm cho hai mẹ con cái nhà càng sớm càng tốt, nên suốt ngày lôi mẹ Kem đi xem nhà. Mà cái cách trả giá của bố Kem, khiến mẹ Kem nhiều phen sợ bị woánh lắm cơ. Ai đời nhà của người ta có giá hơn hai tỷ, bố trả một tỷ à và đương nhiên người ta hổng có bán, mà có bán thì cũng hổng có tiền mua :)) q ra chỉ tiêu chọn nhà: Không quá xa quận Phú Nhuận, giá dưới năm trăm triệu, không quá tồi tàn, nhỏ cũng được, nhưng phải để vừa cái tủ lạnh của q. Thiệt ra với tiêu chí như thế thì đến cuối đời cũng khó tìm được :)) Vì quá chú

Wishin' And Hopin'

Khi tình yêu đến, nếu không nắm bắt, khoảnh khắc ấy sẽ qua đi... Không được chần chừ khi nói lời yêu nha.

Nghèo mà không ham

Tui là tui đang thích một cái đồng hồ đẹp. Nên, tối qua, sau khi đi ăn ốc xong, tui được chở vào Vincom để rửa mắt. Và đúng nghĩa rửa mắt luôn, khi cái cổ tay khỏng khoeo của tui được ướm cái đồng hồ khiến trái tim tui rung rinh, cái đồng hồ đâu có bi nhiu, chỉ hai mươi mốt triệu à. Cái giá của cái đồng hồ làm tui nhớ lại ngày xửa ngày xưa từng có người chuyên mua bán những món như thế (xuyên biên giới) hỏi tui quà Giáng sinh thích gì. Tui nói tui thích thời gian , và ý tui là tự suy ra thời gian = đồng-hồ-hàng-hiệu đi. Nhưng vị ấy không hiểu được thâm ý. Tui vuột mất món hời. Cũng tiếc, nhưng cũng may vì suy ra không ai cho không ai cái gì. Thâu, nghèo mà hổng hammm...

Về ăn cơm

ku cậu có vẻ khoái ăn mắm ruốc xào thịt + dưa leo, ăn khí thế luôn, ăn quên trời quên đất... Đậu đũa xào cũng dễ bị vô duyên lắm, vì nó khó thấm.  Nhưng...không phải khen chứ...càng ngày tay nghề nấu ăn của mình càng lên :)) Thêm bát canh khoai sọ hầm xương. Ta nói...làm khoai sọ cực như con ki í, ngứa tay gần chết. Nhưng lúc ăn thì cũng phê, đủ bõ công :D Mấy lần mời ck đi ăn ngoài, ck không thích, toàn chê người ta nấu dở hơn vk - càng ngày, điều này có vẻ càng đúng :))))))

vc già

b mặc quần tây áo sơ mi bỏ thùng đi tập hát, mấy chị, mấy em cứ quay qua bảo q: “sao ck đẹp trai vậy...”. Về kể cho b nghe: q: chị L hỏi e, ck đẹp trai vậy có sợ mất không? a nói e nên trả lời thế nào? b: a mới sợ mất vk chứ! q: tốt! b: đứa nào xáp lại, a táng nó trước rồi, khỏi cần vk ra tay. Mấy người ở cty cũng nói q chắc phải nớm nớp lo giữ b. Tất nhiên họ không biết q là người thế nào, chỉ b mới rõ nhất q là độc nhất vô nhị! Hehe...đùa thôi! Thật ra, với tình yêu, sự tin tưởng nhau cũng là nền tảng vững chắc để cùng nhau xây tổ ấm. Bên cạnh những sẻ chia thẳng thắn và quan trọng nhất là hiểu được giá trị của nhau, biết rằng người kia còn yêu mình hơn cả bản thân họ. Thì không lý gì phải nghi ngờ, lo sợ... Nhiều người đi trước nói thứ tình cảm phù du đó sẽ thay đổi theo thời gian. Ừ thì cứ cho là vậy đi! Nhưng trên hết, q vẫn rất tin tưởng vào b. Và được cùng nhau hạnh phúc một ngày cũng là đáng quý. Cứ trân trọng cho đến khi nào còn có thể!

Phấn khích quá...

...chả vì lý do gì, chỉ vì mới uống xong ly café sữa đá. Phấn khích đến mức không ngủ trưa được, lại còn tai hại hơn khi quyết định chiều nay nấu rau câu và sáng mai thì làm sushi. Mặc dù chiều nay bận chết mịa, chả là định đi một vòng tặng rượu miễn phí để khuếch đại tên tuổi... :D Vẫn chưa hết sự phấn khích, bốc máy gọi ck, xạo xự: "nhớ ck quá, hok ngủ dc!" :)) ck cũng hoa hòe không kém: " a đang đi rửa xe để mai chở vk đi lễ - cho đẹp" - có vẻ cao tay hơn bổn cung rồi đa @_@ Còn thừa phấn khích quá, giờ làm răng? :D Post cái ảnh để tiếp tục PR cho rượu nho Mẹ làm ^_^ b: vk siêng quá, lúc nào cũng đọc sách... q: e đọc truyện khiêu dâm mà. b: !!! q: =))))) Cái con bọ diễm phúc được q đặt mông lên ngồi là do b lượm về rồi mua thêm hạt mút bỏ vào cho q ngồi. Từ ngày có con bọ, q có chỗ ngồi đọc truyện đã hơn => tốn tiền mua truyện hơn => tiền lời từ việc bán rượu đổ hết vào đó =)))))))) P/s: bầu gần đẻ mà nhìn vẫn nhon ~_~

Forever And One

Một tình yêu vô bờ bến quá... Biết lỗi thì nhận lỗi nha - mới là người thông minh và dễ được iu đến cuối đời ;) Nói vậy chứ, q chả bao giờ nói 'xin lỗi' chỉ ôm hôn thay lời muốn nói thôi :D Hôm nay thích nghe bài này, bạn nhỏ trong bụng nghe cứ nhào lên lộn xuống hoài. Mà kì, mình nghe cải lương thì nằm im ru =))

Cú đạp thiêng liêng!

Có ai bị đạp mà vẫn thấy vui hông ta? ^^ ku cậu cũng biết lựa ngày để đạp-rõ-ràng lắm! Mấy bữa trước thì chỉ có cảm giác ùng ục trong bụng,  trưa nay thì hắn đạp mình đến lồi da bụng. Tin là ku cậu mạnh khỏe, bình thường. Các cậu cũng chỉ cần cầu cho mẹ con tớ như thế thôi nhá. Không cần nhà lầu xe hơi đâu (biệt thự, phi cơ được rồi) =)) Trưa không ngủ được luôn, lại lôi phim cũ ra coi. Rồi lại thấy tội ck, tiền tiêu vặt đã ít, mà hở tí lại mua đồ cho vk... không bắt buộc, nhưng vẫn cứ tặng hoa... Thiệt ra tớ là tớ chỉ thích ngày 8/3 thôi. Nên hôm nay miễn lễ!

Khi táo kinh tế làm con buôn

Mấy ngày nay tớ bận quá các cậu ạ. Nào là in logo, cắt nhãn, thắt nơ, làm túi,...mà mấy cái khâu đấy không mệt bằng khâu tính tiền và thối tiền cho khách đâu nhá. Ghét mấy con số, nên cứ bị quay vòng vòng trong mấy con số. Định giá bằng cảm tính, chứ chả tính toán chi li gì đâu. Khách hỏi bi nhiu tiền, táo kinh tế giơ tay giơ chân lên đếm loạn cả lên... Thôi, đấy là chuyện hậu trường. Giới thiệu với các cậu 'đứa con' hái ra tiền của tớ nhá, vui lòng bấm vào đây
Đây chính xác là hình tượng tớ quá thích. Cái bộ đầm, cái dây buộc tóc và cái kiểu cười tinh ranh.

À quên...

Bổ sung thêm những điều hôm qua quên chưa nói... Nàng dâu thảo không phải đi chợ trong một tuần, vì mẹ ck đã vật một em vịt, rim thịt heo, ram thịt gà, vét hết trứng gà, ngỗng, vịt, vơ cả mớ rau ngoài vườn, lại còn đèo bồng thêm cây chả lụa cho nàng dâu thảo mang theo... Đừng vội nói ai phù thủy, ai công chúa nhé. Phải ăn ở sao mới được kưng thế chứ bộ! :D =))

Này thì báo cáo

Mần theo hai...nghìn lời yêu cầu :D Nàng dâu út chả phải làm dâu ngày nào. Và chuyến về thăm nhà chồng lần này là cũng từ hồi cưới đến giờ - mới về lại, lần đầu. Ta nói...nàng dâu út xinh nhất nhà, nết na thì khỏi phải bàn. Buổi sáng ngày đầu mới về, nàng bị ck ôm ngủ đến tận chín giờ ba mươi sáng mới dậy nổi. Món tủ ở nhà ck là gà hầm thuốc bắc, nàng dâu út ghét nhất món này. Vì thế, sau khi ngủ dậy lúc trưa trời trưa trật, mẹ ck đã nấu sẵn sàng, nàng lục nồi thì mặt nàng méo xẹo, nàng không ăn. Rút kinh nghiệm cho buổi tối, nàng hỏi mẹ ck có làm gỏi vịt không, mẹ ck nói mẹ nấu lẩu thái ngan. Lẩu thái ngan là nấu lẩu thái bởi con ngan á, nàng ghét ăn ngan với ngỗng. Nàng hơi hụt hẫng, nàng hỏi sao mẹ không làm gỏi vịt, mẹ nói khi nào nhà có cải bắp mới làm, không dám mua rau ngoài chợ, sợ thuốc,...

Nắng à! Hẹn lần sau nhé!

Đi siêu âm, bác sĩ nói giống ba. Rồi xong, mình không còn cơ hội khoe khoang và vênh váo với con gái rằng: “Lớn lên lấy chồng thì phải lấy người như ba nghe không. Luôn coi mẹ là tất cả, là chân lý, là đường lối đúng đắn,...Vì nếu không, mẹ sẽ khỏa thân đứng trước mặt ba, nhún qua nhún lại rồi hát I’m never wrong ...”. Nghe con trai, toát mồ hôi hột vì cái viễn cảnh tương lai mất trắng thằng con vàng, con bạc. Con trai à, mẹ không thích cái con nhỏ nào đó (không phải là mẹ) tóm con, như mẹ có ba đâu nhá. Vì mẹ biết thân biết phận lắm, biết là lúc đó, nghìn lời mẹ nói cũng chả bằng một cái chu mỏ - nhõng nhẽo của cái con bé nào đấy (chưa gì mà mình đã nổi máu ghen rồi đây!!). Ba hồi bé này! Mẹ hồi bé này! Chồng à! Em không biết đâu đấy, hai ba con làm sao thì làm, chọc em điên lên thì tất cả úp mặt vào tường cho em nghe hông! ^^ Nắng à! Lần sau nhất định không được cho ba mẹ leo cây nghe hông! Các cậu à! Nghĩ dùm cái tên cúng cơm gọi ở nhà coai ! :D

25/4 - 25/9

tramlun nói: "Tớ tưởng hai vợ chồng tolun đi đám tang tramlun" Chẳng qua là trang phục này thì đúng chuẩn được dự đám của mụ ấy =)) Tiên Hắc Ám mặt chả ác tẹo nào nhờ! ^_^

Tôi nói cho bạn nghe...

Bạn có biết thèm là gì không? Thèm ăn, thèm ngủ, thèm một ai đó. Và nếu có ai hỏi bạn: “Ai là người dã man nhất?”, tôi chắc chắn với bạn rằng: “Bà bầu là người dã man nhất trần đời!”. Chân lý ấy tôi mới rút ra được đấy, tức thì. Bình thường, tôi đã là một đứa dư bất chấp, một khi lên cơn thèm. Nay, cái mức độ bất chấp ấy nhân lên gấp tỷ lần rồi. Tôi cũng khổ tâm lắm, nhưng đành bất lực! ^^ Ở cty, thèm ngủ, tôi lăn ra ngủ. Thèm ăn, tôi chạy đi ăn. Và nếu có ai đứng ra ngăn cản thì...tôi thề là kẻ ấy sẽ không sống nổi bởi mấy cước...trừng mắt của tôi đâu! Có là sếp tổng thì tôi cũng đạp cho một cước rồi bước qua (thật ra là sếp tổng thì tôi mới dám đạp :D). Đấy chỉ là những chuyện cỏn con của mấy tháng đầu thôi nhá. Nghe đồn mấy tháng sau này còn ghê gớm hơn, ở cái khoản cảm xúc á. Nghe đâu vui, buồn thất thường lắm, nổi điên vô cớ là chuyện cơm bữa. Lại thêm cái vụ thèm ăn thịt người nữa chứ. Nghe đồn thế! :)) Thế tôi nói cho bạn nghe, nếu bạn là nam nhi có vợ, mà khi

Cuộc sống tươi đẹp

Nam chính láu cá nhưng cực kì thông minh. Và những cái ‘bất ngờ’ cố tình – đây chính là tự mình tạo cơ hội cho người khác tán tỉnh mình đây. Các cậu nên học hửi. Khá trơ tráo nhưng đáng yêu! :)) Có bí mật nào, các cậu cứ nói toẹt móng heo ra rồi bảo thêm: “Tôi sẽ không nói với ai, cả bạn, có tra tấn cũng không nói”. Ví dụ: “a y e, nhưng a sẽ không nói với ai, kể cả e, có tra tấn a cũng không nói...” – mẹ ơi....hiệu quả khôn lường :)) Nam chính trong phim hay không bằng hên. Toàn đúng lúc thôi! :)) Gần cuối phim có tí bi kịch, nhưng đừng để ý, hưởng thụ điều vui thôi nhé! Nói vậy chứ mình cũng phải chảy nước mắt mấy lần. Người bố trong phim quá vĩ đại. Nhưng mình không thích tí nào cái kết của phim. Thôi, các cậu đừng coi nữa.

=))))

TRỜI! GIỐNG MÌNH GHÊ! :)) Đã bẩu là mình giống siêu mẫu quốc tế mà lại! =))

Ví dụ ta iêuuu nhaooo

Vô tình thấy lại vài dòng thơ dại ngày xa xưa của cái con điên nào đấy gửi cho vài cái tên xấu số nào đó =)) rất rất rất lâu rồi. "Ví dụ ta yêu nhau Chỉ ví dụ thôi nhé Chữ duyên và chữ nợ Chữ tình và chữ nghĩa Ta chọn trong tỉnh táo Kết quả cho tình cờ  Ví dụ và ví dụ Chỉ ví dụ mà thôi!" Bà chị mình đang ấp ủ giấc mơ tiến đến làm HLV yoga chuyên nghiệp, bả hỏi mình có ước mơ gì không hay chỉ mê trai. Nghĩ kĩ lại thì mình chả có giấc mơ nào ghê gớm, đòi hỏi cũng không cao, cứ tà tà là vui. Nhưng tiện thể bả hỏi thì...thì có quyển sách được xuất bản bán đều đều lấy tiền xài lai rai thì cũng dzui. Bả mới nói mày thì viết sách về cái gì? Nghệ thuật quyến rũ? Bí quyết tán dzai?... Xí! Tưởng dễ lắm í, tưởng ai cũng làm được í?! :))  Mình thì nghiêm túc, ủy mị, sâu sắc lại không ổn. Cứ thích tào lao bí đao, nhưng quan trọng là tào lao mà thanh cao nhỉ! :))

How To Charge Clients For Design Work

Ở bên mình cũng nên đưa menu như thế cho khách hàng, chứ đa số khách hàng toàn bắt người thiết kế làm theo ý mình, mà đôi khi xấu bỏ mẹ mà họ không biết, sai quy cách trầm trọng mà họ không hiểu.

Món yêu thích...

Một trong tỷ món yêu thích của mình bún + nước tương + tương ớt + kim chi. Một lần ăn hết nửa kí bún, rồi chạy đi ói ra chẵn một kí :D P/s: nửa kí là thật, một kí là cường điệu :))

Tuyển chọn hoàng phi

Đúng kiểu thi hoa hậu của thời hiện đại luôn. Mới rước em nó về hôm qua, nhưng hôm nay đã đọc được gần một nửa rồi. Khá cuốn hút... Cái việc phân chia giai cấp theo số thứ tự, số càng to thì vai vế càng bé. Và sự túng thiếu từ miếng cơm manh áo, luôn dẫn đến nhiều bi kịch. Chắc rồi! Hoàng tử Maxon là người thế nào? Và sẽ phải làm gì để America quên béng đi tình đầu của mình là Aspen? Liệu quá trình tuyển chọn hoàng phi đầy cạnh tranh kia có khiến America bị hãm hại?... Ui...mình chả muốn làm gì, chỉ muốn đọc ngay và luôn!

lười hơn cả con Lười

vk:   e lười quá... ck: ai chả lười! vk: e lười nhất! ck: a biết mà! vk: nên e có quyền không làm gì hết. ck: !! --- Cái hồi mới dọn về tổ, tui lau nhà mỗi ngày. Sau đó nghĩ: “2 vc đi cả ngày, nhà không dơ, lau làm gì cho mệt”, nên cách một ngày lau một lần. Rồi sau đó nữa thì để chồng lau luôn, vì tui mệt quá mà! :D Cũng cái hồi mới về tổ, cuối tuần tui hay ủi đồ cho chồng, sau đó chồng ủi, tui treo và giờ thì tui chỉ nằm một đống nhìn chồng ủi, tui chỉ còn sức nhìn cho chồng có động lực làm thui! :D Ngay cả việc ăn mà tui còn lười, chồng không ép, không hăm dọa không làm căng thì chắc tui cũng trốn ăn luôi! :D Mỗi sáng thức dậy, chồng không bế dậy thì tui chẳng thể nào ngồi dậy nổi! :D Chồng đúc kết: “từ dạo có thai em lười quá nha vợ!”. Nên, tui lên 1.6kg, chồng xuống 4kg! :D Tui mệt quá mà! :))

Be My Lover

Trời đẹp, nghe lại ca khúc bất hủ ^^

Tóc và sầu riêng

Cuối cùng thì cái mộng xuống tóc cũng thực hiện được, sau mấy lần chui vào các tiệm hớt tóc khác nhau... Tạm biệt nhé mái tóc dài khô cứng :D Còn chuyện sầu riêng, không liên quan lắm, nhưng mẹ chồng mới gửi quá trời sầu riêng từ BL lên. Sầu riêng trong vườn nhà, bảo đảm không thuốc. Thơm, mềm, ngọt...ăn nhiều mắc mệt luôn và cứ mỗi lần quá mệt vì ăn thì nghĩ đến cái cảnh chừa lại cái vỏ cho ai đó quỳ thì lại thấy phởn. Phởn lắm nvđ ợ! :))))))))))

Mùa mưa lại về...

Sau mỗi bức ảnh là một câu chuyện...bịa đặt made by tui :D Cơn mưa đổ ào, như thấy được sự chạy vội tìm nơi trú mưa của những bạn trẻ đang chơi ô quan... Đứng trong hiên, nhìn ra tiếc nuối vì không kịp gom những viên sỏi...

Người trộm bóng

Những cái bóng có thể tiết lộ điều gì về chủ nhân của nó? Câu trả lời chỉ có thể đến từ  Người trộm bóng  - một cậu bé có tuổi thơ chẳng mấy yên bình ở một vùng ngoại ô, qua những lần cầu cứu hay trút bầu tâm sự của những chiếc bóng, chúng đã trở thành bạn bè thân thiết của cậu từ lức nào không hay... Năm tháng trôi qua, cậu bé ngày nào đã trở thành sinh viên trường Y, những cái bóng lại song hành cùng cậu trên từng bước thăng trầm của cuộc sống, sự nghiệp và cả... TÌNH YÊU.... Hành trình với Người trộm bóng đã được nửa đường. Có màu u ám bao trùm cả câu chuyện, xen kẽ sự hài hước, nhưng ý hài chỉ làm đậm thêm sự chua xót... Và, chả hợp với tớ lắm đâu nhá! Tớ thích vui nhộn, mãnh liệt... Nhưng, với nửa đường, vẫn tút ra rằng: Người lớn phải luôn biết giữ lời hứa với trẻ con. Đôi khi ta tưởng là chuyện nhỏ, nhưng nó để lại sự tổn thương sâu sắc với trẻ...

Từ ngày có em...

Từ ngày có em, nhan sắc mình ra đi thấy rõ. Nhưng không sao, miễn em khỏe như ba và xinh như mẹ là được. Thế em nhé! ^^

Thank you for being a friend

Cậu chọn cái ca khúc kèm với cái ảnh minh họa trong cái entry "Đi", xúc động chết được. Nhớ! Đi rồi về. Nhớ! Cấm lưu luyến LC. Nhớ! Cậu là của tramlun. VÀ... Rất cảm ơn các món quà của cậu. Tớ rất thích! ;)

Chồng...chồng...mai mốt chồng mời em đi ăn tối ở nhà hàng Lâu Đài Vang, em mặc váy dạ hội, chồng mặc vest, đón em bằng Limo. Xong món khai vị, chồng mở hộp nữ trang, và...woaa...bên trong là một sợi dây chuyền đính toàn kim cương. Và trong khi chồng đeo cho em, dàn violin kéo véo von bản You raise me up, chứ không phải dàn kèn đồng thổi bài Cát bụi đâu nhá. Chính xác cô ấy đang nói đến hình ảnh này :D Mai mốt anh trồng cho vợ vườn hoa với rau, anh muốn làm nhiều thứ cho vợ... Trong khi vợ nói liên thu bất tận về cái sự tích mong muốn mĩ miều, anh chồng bang vào một phát không có liên quan lắm. Nhưng trồng hoa thì được, rau thì thôi nha chồng. Giấc mơ của vợ chồng nghèo chỉ thế thôi! :D

Con cầy nhà tramlun đây...

Lợi dụng tí để chụp hình thôi, chứ tớ chả ưa gì nó - vì nó được cưng quá mà! ^^

Giấy lụa qb

Quảng cáo giúp ox :D Thông tin chi tiết, vui lòng bấm vào đây ! :)

Việc nhà nhiều lắm

v: c nhặt rau giúp em với... v: làm tôm giúp em nữa...  v: vắt nước cam cho em chưa? v: c giặt đồ đi, e uống xong rồi đi tắm... (c vừa giặt đồ vừa hát): “đời anh Lựu...” Buồn cưới chịu không nổi! :)) --- Thế đấy, thế đấy mà lâu lâu nhớ lại vụ cầu hôn đột ngột, sớm hoắc chỉ sau hai tháng quen nhau, mình hỏi: “Sao hồi đó a cầu hôn e nhanh vậy?”. Chàng trả lời: “Sợ thằng khác cướp mất”. Thế hồi đấy không để thằng khác nó cướp đi thì giờ đâu phải hát: “đời anh Lựu” =))))))))

Bông hồng thủy tinh

Tự nhiên nghe lại bài này. Lâu lắm luôn rồi á.

Cho kẻ không chịu bỏ học đi xem nhạc

Hát lại những ca khúc một thời, bên cạnh vài ca khúc giờ mới thích công bố. Xem xem nè: Ca khúc Một ông ba bà Ca khúc Thằng Bờm Chương trình đã diễn ra hết sức thành công và ấm cúng. Na, Nấm hát hay hơn năm ngoái nhiều, nội lực mạnh, độ chuyên nghiệp cũng cao hơn. Tiếc, tramlun không xem trực tiếp, mấy cái clip này không bằng một phần nghìn khi xem trực tiếp đâu. Và Ba ngọn nến lung linh đã khép lại chương trình đầy ắp tình yêu gia đình Chưa thấy ai có vũ đạo hết sức tự do như gia đình này. Ngày xưa, khi mới thấy tamheo nhảy, tớ đã bảo ngay: "cậu nhảy y như mợ T" =)))))

An cư...

Mẹ chồng hay tiếp tế lương thực, và cứ sau mỗi lần như thế là gọi điện cảm ơn, kèm hỏi thăm sức khỏe,... Hôm nay mẹ chồng nói mai mốt đẻ thì về đây làm vườn mà ăn mà sống, vườn nhà không ai làm. Trời ơi! Nghe mà không bị sốc lắm mới ghê chứ. Nghĩa là nếu về mà mình có căn nhà như vầy thì mình sẽ về ngay không cần suy nghĩ. Dẹp luôn cái tình yêu vô biên mình dành cho saigon luôn. Chấp nhận ở ẩn trong căn nhà xinh xinh ấy. Chấp nhận ngày ngày chăm chồng con, với thú vui duy nhất là chỉ tỉ tê đọc truyện. Chấp nhận xa rời các cuộc họp báo. Chấp nhận xa rời ánh đèn sân khấu (đi coi ca nhạc để mần việc, chứ hok có đi hát :D). Chấp nhận hết. Nếu bay về Bảo Lộc mà đã có sẵn ngay căn nhà ấy cùng một đống tiền có sẵn đang chờ mình xài. Thế, mình sẽ về!

Sẽ là bé Nắng nhé!

Mưa! Đi chỗ khác chơi! Nắng! Lại đây mẹ bảo! Có tham vọng là điều khiển được thời tiết lu ôn í . Hy vọng sẽ là bé Nắng để bà tiên đỡ đầu thông minh nhân hậu  Teresa Nho  có việc làm. Và không là tiên hắc ám đâu nhá bà  Khang Nguyen   pacman emoticon Ngày ngập nắng! Kh ẳng định chính xác với nvđ là LMH sắp có tiểu lưu manh nhé! ^^

Sau hai tháng kết hôn

Tổng gia vị thiệt hại: một kí đường, nửa kí muối, một kí bột nêm, ba lít dầu ăn, một lạng tiêu, hai lạng ớt, nửa kí tỏi, hai lạng gừng, sáu ống vani,... Và dư vị tình iu mang lại thì không thể liệt kê. Nó giống cái thứ gì á...hổng giống thứ bảy, chủ nhật.  Tết chăng! ^_^ "Woah-oh-oh- oh Woah-oh-oh-oh  It's always a good time  Woah-oh-oh-oh  We don't even have to try, it's always a good time." 

Hay quớ

nên chôm :D "Bước đầu tiên trong tình yêu là làm mình trở nên xinh đẹp. Bước đầu tiên trong hôn nhân là làm mình trở nên đáng tin cậy. Bước đầu tiên để sinh con là làm mình có tài chính vững chắc. Có những chuyện không phải bạn muốn làm là làm được. Đầu tiên, hãy làm cho mình có đủ điều kiện". (st)

Xấu chuẩn, khỏi chỉnh

Muốn đọc T.A chuẩn thì hình tượng phải xấu như thế này thì mới chuẩn được :)) ox chụp dìm mình quá, trong khi mình chụp lão ấy xinh lung linh. Khi mình cằn nhằn thì có cái kiểu biện minh y chang tamheo =))))))))

Kho cá, cá kho.

Tui là tui khổ lắm. Kho cá í mà, tui biết rồi, khổ lắm. Nhưng cứ gọi điện hỏi cách làm từ bà L, từ má và mẹ cơ đấy. Coi như là dịp để các má, bà có đất thể hiện, cũng là cái cớ để tui nói chuyện với mẹ tự nhiên hơn. Của tui hứa hẹn còn ngon hơn thế này nhìu nhìu nhìu... ^^ Và đúng thiệt, khi được nói về thế mạnh của mình, các má, mẹ, bà có vẻ tươi tỉnh, tự tin hơn hẳn. Mà cũng lạ. Có một nồi cá kho à. Mỗi người chỉ mỗi khác. Tui là tui sẽ kết hợp từ ba cách đó nhá. Hy vọng nồi cá kho của tui sẽ là đỉnh của đỉnh hehe... Dù sao thì dở hay ngon gì chồng cũng ăn. Đằng nào mà chồng chả khen. Ngại gì! :D P/s: nấu ăn ngon là sở trường của tui, bên cạnh sở đoản là...lười =))))))

Tự tại...

Mọi năm chả quan tâm gì mấy đến ngày Nhà báo VN, nhưng năm nào cũng được như năm nay (hoặc hơn) thì mình cũng mong, mong lắm.  Ở phòng lạnh riết rồi đến khi ra ngoài đường lúc ba giờ chiều mà lại cảm thấy ấm áp. Cũng vì ấm nên chỉ tênh hênh trong cái đầm sát nách. Rồi cũng vì đích đến là một nhà hàng sang trọng, đến để được nhâm nhi những miếng bánh Pháp thơm mềm, đến để chỉ nhận “thóc” mà chẳng cần phải làm gì ngoài việc ăn và hưởng thụ. Nên tinh thần rất phởn. Cũng chẳng phải vì quá phởn mà tay ga nhích quá đà đâu. Cứ trèo lên xe lại phóng như điên, đơn giản chỉ vì đang tưởng tượng là diễn viên quảng cáo dầu nhớt xe, tưởng tượng là cô nàng đang mặc bộ đồ da ôm sát, cưỡi môtô rồi phóng vèo vèo, rất ngầu, cực ngầu và đó là lý do chính khi mình phóng nhanh. Hơi bịnh? =))

Choáng với sếp

Osin của phòng nay về quê. Gọi là osin, chứ thiệt ra là IT của cty, osin vì là người hay làm mấy việc linh tinh như làm bảng chấm công, lưu chứng từ, làm phiếu đề xuất, lấy văn phòng phẩm,... q, mang danh nhân viên phòng media, ai cũng biết chả bao giờ dính líu đến mấy chuyện chứng từ,...ngay cả chấm   ISO mà còn né được. Nên cái việc làm bảng chấm công cũng coi như là...không quen biết.

She

Chương trình tự sướng và tự nghĩ: "Có nên làm lại quả đầu này?" She maybe the beauty or the beast She maybe the face I can't forget The trace of pleasure or regret Maybe my treasure or the price I have to pay She maybe the song that summer sings Maybe the chill that autumn brings Maybe a hundred different things Within the measure of a day She maybe the beauty or the beast Maybe the famine or the feast May turn each day into a Heaven or a Hell She maybe the mirror of my dreams A smile reflected in a stream She may not be what she may seem Inside her shell.... She, who always seems so happy in a crowd Whose eyes can be so private and so proud No one's allowed to see them when they cry She maybe the love that cannot hope to last May come to me from shadows in the past That I remember 'till the day I die She maybe the reason I survive The why and wherefore I'm alive The o

Without You

Đằng sau mỗi ca khúc bất hủ, bao giờ cũng gắn liền với câu chuyện buồn. Ca khúc cũ, phát hiện không cũ, bấm vào đây  để biết được những góc khác của  Without You. Diva có khác, hát chỉ cần truyền nhiệt huyết qua giọng hát. Không màu mè trang phục, không cầu kì vũ đạo, dậm chân tại chỗ vừa giúp việc lên những nốt cao được dễ dàng, vừa như sự hờn dỗi khi:  "I can't live If living is without you I can't live I can't give anymore". P/s: Without You, LMH! ;)

Điểm tâm

ÔI MẸ ƠI...ĐẸP QUÁ! @_@ giống được mỗi cái...đôi vai gầy guộc :))

Yêu nhau không phải vì giống nhau

Cậu em họ xa của mình đang bắt đầu chập chững bước vào yêu. Hỏi qua tình hình một chút thì chặng đường em ấy phải qua còn rất gian nan. Mình ngại em ấy sẽ bị thất tình. Ngại em ấy mất lòng tin vào tình yêu. Ngại em ấy không chịu nổi. Em ấy hiền. Rất hiền. Vẫn như cũ, cách mình nghĩ. Yêu là nói! Đừng để mọi thứ quá trễ. Em ấy nói hai đứa giống nhau lắm, chỉ khác giới tính. Đấy! Mình lại ngại...thật ra, theo kinh nghiệm yêu đương ít ỏi của mình, mình thấy những đôi giống nhau thường kém hấp dẫn hơn những đôi khác nhau - một phần nào đấy là vậy. Con người ta thường thích những gì mình không có. Tại sao con trai thích con gái tóc dài? Vì họ không có tóc dài. Tại sao con trai thích con gái mặc váy? Vì họ không mặc được, v.v...

Ngày xưa í...

Ngày xưa í...xài tiền là khỏi cần nghĩ đi kưng. Thích là mua ngay í... Cũng ngày xưa, lúc bạn Vioris mới ra mắt, có tặng tuýp sữa dưỡng thể, xài đến bây giờ mới hết luôn í - gần một năm. Giờ thì hết rồi. Vào web bạn í để xem giá và đặt mua thì...cha mẹ chú bác ơi, cái tuýp mọi khi mình xài một cách thoải mái đấy có giá là 680k. Lưỡng lự không thể tả nổi í.

Với ca đoàn...

Sinh nhật ca đoàn lần III. Đố các cậu thấy chúng tớ? Và hỏi thêm câu quan trọng: "tớ xinh hôn?" *cười khả ố*

Nụ hôn bò kho

b được nghỉ ngày thứ bảy, nên b trổ tài nấu món bò kho và mang đến cty cho q ăn trưa. Vài giọt mồ hôi còn đọng trên thái dương, cả người thì ám mùi bò kho, và tất nhiên nụ hôn chúc q ăn ngon miệng cũng là mùi bò kho. b nấu bò kho ngon cực! Từ khi kết hôn, có vẻ b cực hơn thời độc thân. Thứ bảy không còn được nướng đến trưa mà phải dậy sớm đi chợ, nấu ăn cho q. Thêm việc ép q ăn nhiều, mà nếu không đút thì q chẳng thèm ăn. b cũng chẳng ngủ thẳng giấc, vì bận căn cho q ngủ, và không muốn để q lăn trật khỏi vòng tay.

Tình ta

Lưu thôi, đừng chưởi! :v

Cái đẹp là cái chi chi

q: a có biết thế nào là gương mặt đẹp không? b: cứ nhìn vợ là biết hả? q: e đang nghiêm túc nha. b: ... q: gương mặt đẹp là có đôi mắt đẹp, nụ cười đẹp,... b: và cái mũi tẹt... q: mũi e không tẹt nha. Thế a có biết thế nào là con người đẹp không? b: là có dzú xẹp... q: e đang nghiêm túc. b: thì a cứ nhìn vợ rồi suy ra thôi... q: xí...một con người đẹp là có tâm hồn đẹp. Dù dzú có xẹp nhưng có tâm hồn đẹp sẽ trở thành con người đẹp. Và a là người may mắn vì có em đấy nhá há há há... b:  a biết mà! :)) --- Nhiều lúc mình cũng thấy mình thừa thô bỉ, lại không biết nhục, còn quá tự tin. Nhưng sự thật vẫn là sự thật! :))