Chuyển đến nội dung chính

Thế cho nên...

(đây là câu chuyện lâu lắm rồi, giờ mới kể lại nè 😁)

Chả là sáng qua tôi có hẹn với cô Kẹo, cái hẹn được dời từ 21/6 cơ. Và lần nào hẹn với cổ, tôi luôn gọi ly cafe sữa đá sệt sệt, quánh quánh để nhâm nhi. Và lần quỷ nào tôi cũng bị nôn nao.

Thế là tôi nôn nao, hồi hộp, lâng lâng các kiểu đến tận chiều...

(Giản lược tám nghìn chữ việc tôi đón Kem, cho K ăn tối trong tâm trạng lâng lâng v.v...)

Tôi biết, nôn nao thế mà không nôn ra được là sẽ không hết. May quá, tôi ôm bồn cầu nôn xối xả, chưa hết, tôi cũng ị xả xối...

ĐM, tôi lả luôn. Chả buồn ăn cơm.

Lúc ck đi làm về, ck nấu cho miếng cháo. Thiệt, chờ cháo chín mà nhũn cả người. Đến khi cháo đã ăn được, ĐM, tôi lại nhận ra ck nấu quá dở, nó dở ơi là dở, gạo đi đằng gạo, nước đi đằng nước, không mùi, không vị. Bạn nghĩ tôi có nuốt nổi không? Tất nhiên là không (hỏi cho vui thôi 🤣).

Tôi lại tiếp tục dùng hơi tàn bàn với ck việc đi mua cho tôi tô phở.

Rồi tôi yên tâm nằm bẹp ở nhà chờ phở, lúc này là đói muốn chửi thề rồi nha (mặc dù nãy giờ lâu lâu có chửi đệm).

Tôi đang thoi thóp, ck gọi điện: "mẹ muốn ăn phở gì? Tái? Nạm? Chín? Bò viên...?"

Thật! Tôi rất muốn gào lên: "cái mẹ gì cũng được". Nhưng tôi không còn sức các bạn ạ. Thế là lại thỏ thẻ: "tái bò viên nha"

Và tôi lại nằm bẹp chờ lâu thật là lâuuuu...chờ tưởng như tôi sắp mọc râu luôn thì ck cũng về.

Tôi hí hửng ra bàn ngồi chờ ck bưng phở lên...và các bạn biết điều gì xảy ra không? Tôi nuốt không trôi miếng phở các bạn ạ. Và phát hiện hoá ra cũng không phải do ck nấu cháo dở mà do miệng tui...dở 🤣

Trời đựu! Giờ mà không ăn thì ck chửi cho sấp mặt (tô phở những 60k nha, chưa kể công lặn lội đi mua nha).

Nhưng tôi vẫn không nuốt nổi các bạn ạ. Vẫn thấy nó dở tệ các bạn ạ.

Đấy! Câu chuyện đi vào bế tắc.

Thế cho nên, tôi rút ra rằng: đừng bao giờ uống cafe sữa ở cái quán đấy nữa - cái quán mà tôi hay hẹn với cô Kẹo í.

Và đây là câu chuyện đã xảy ra...chính xác là ngày 9/7/2019 các bạn ạ. Và giờ tôi mới kể được. Bạn thấy ghê không! 😁😅

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Sẽ là bé Nắng nhé!

Mưa! Đi chỗ khác chơi! Nắng! Lại đây mẹ bảo! Có tham vọng là điều khiển được thời tiết lu ôn í . Hy vọng sẽ là bé Nắng để bà tiên đỡ đầu thông minh nhân hậu  Teresa Nho  có việc làm. Và không là tiên hắc ám đâu nhá bà  Khang Nguyen   pacman emoticon Ngày ngập nắng! Kh ẳng định chính xác với nvđ là LMH sắp có tiểu lưu manh nhé! ^^

=))))

TRỜI! GIỐNG MÌNH GHÊ! :)) Đã bẩu là mình giống siêu mẫu quốc tế mà lại! =))

Tôi nói cho bạn nghe...

Bạn có biết thèm là gì không? Thèm ăn, thèm ngủ, thèm một ai đó. Và nếu có ai hỏi bạn: “Ai là người dã man nhất?”, tôi chắc chắn với bạn rằng: “Bà bầu là người dã man nhất trần đời!”. Chân lý ấy tôi mới rút ra được đấy, tức thì. Bình thường, tôi đã là một đứa dư bất chấp, một khi lên cơn thèm. Nay, cái mức độ bất chấp ấy nhân lên gấp tỷ lần rồi. Tôi cũng khổ tâm lắm, nhưng đành bất lực! ^^ Ở cty, thèm ngủ, tôi lăn ra ngủ. Thèm ăn, tôi chạy đi ăn. Và nếu có ai đứng ra ngăn cản thì...tôi thề là kẻ ấy sẽ không sống nổi bởi mấy cước...trừng mắt của tôi đâu! Có là sếp tổng thì tôi cũng đạp cho một cước rồi bước qua (thật ra là sếp tổng thì tôi mới dám đạp :D). Đấy chỉ là những chuyện cỏn con của mấy tháng đầu thôi nhá. Nghe đồn mấy tháng sau này còn ghê gớm hơn, ở cái khoản cảm xúc á. Nghe đâu vui, buồn thất thường lắm, nổi điên vô cớ là chuyện cơm bữa. Lại thêm cái vụ thèm ăn thịt người nữa chứ. Nghe đồn thế! :)) Thế tôi nói cho bạn nghe, nếu bạn là nam nhi có vợ, mà khi ...