Sau nhiều ngày vắt tay lên mông suy nghĩ thì cuối cùng q
cũng chả nghĩ ra được nên gọi tên cúng cơm của Bình Khanh là gì.
Cái tên ‘Kem’ chỉ lóe lên bất chợt khi tối nào q cũng ăn trước
lúc đi ngủ. Thế nên q chốt luôn là tên ở nhà của Bình Khanh sẽ là Kem nhé.
Kem – vừa mát lạnh vừa ngọt ngào, lại còn beo béo, thơm
thơm...
Hy vọng cuộc đời của Kem sẽ đúng như kem!
Từ bữa giờ qb bận rộn đi xem nhà quá, dù không có tiền :))
Bố Kem quyết chí sắm cho hai mẹ con cái nhà càng sớm càng tốt,
nên suốt ngày lôi mẹ Kem đi xem nhà. Mà cái cách trả giá của bố Kem, khiến mẹ Kem
nhiều phen sợ bị woánh lắm cơ. Ai đời
nhà của người ta có giá hơn hai tỷ, bố trả một tỷ à và đương nhiên người ta hổng
có bán, mà có bán thì cũng hổng có tiền mua :))
q ra chỉ tiêu chọn nhà: Không quá xa quận Phú Nhuận, giá dưới
năm trăm triệu, không quá tồi tàn, nhỏ cũng được, nhưng phải để vừa cái tủ lạnh
của q.
Thiệt ra với tiêu chí như thế thì đến cuối đời cũng khó tìm
được :))
Vì quá chú trọng việc ăn uống, nên cái tủ lạnh của q nó to
chà bá lửa, nhà dưới năm trăm triệu không chứa vừa :D
Lại mới mua tờ vé số :)
Thôi, gác hết lại. Trước mắt cần sức khỏe của Kem.
Nhận xét
Nhà tớ thì chỉ cần đủ chỗ cho 10 người là được rồi! :))
Thế thì ta ném...bịch cháo lòng made by quynhm :))
Giờ chỉ ước ao được thấy bộ dạng của tolun khi mang bầu Kem thôi. ><
Nhất là với mụ lùn ấy :))