Nhỏ hỏi sao
tui không thấy bà chơi thân với ai hết?
Không phải tui không muốn thân, mà vì một khi đã thân
là rất nhiệt tình. Mà đôi khi nhiệt tình quá cũng dễ gây hiểu lầm. Vụ này thì
tui bị hoài, có nhiều bài học rồi, nên ngại.
Như với chị em bạn dâu hụt, tui vui vẻ hỏi thăm nơi
ăn, chốn ở sau khi cưới. Và chị ấy hiểu thế nào mà lại thành ra việc tui muốn tranh
chấp nhà cửa. Choáng chưa?! Tui thu vội tình cảm về, chỉ còn thích chị ấy 0,001%.
Nhưng vẫn còn cảm thấy quá trễ. Đã phải ân hận việc này trong một thời gian, dù
sự việc đã xảy ra cách đây cũng khá lâu rồi.
Bất ngờ sáng nay chỉ nhắn tin hỏi thăm.
Bất ngờ cảm giác ít thích chỉ lại ùa về, kèm một ít
ân hận.
Khi tui thích ai, tui mất đi sự đề phòng. Tự nhiên
nói cười, tự nhiên quý mến và xem họ như gia đình. Mà đã là gia đình thì không cần
đề phòng? Đây chính là sai lầm lớn của tui.
Thêm một sai lầm nữa, tui thích gọi những người mình
quý mến là bạn - bất kể bạn mới mấy
tháng tuổi hay vài chục tuổi. Nhưng tui lại quên rằng không phải ai cũng vậy.
Tiếp tục bị hố. Tiếp tục thu tình cảm về. Tiếp tục thấy trễ và lại ân hận cho cái
sự nhiệt tình của mình...
99,99% là mức tình cảm tui thu hồi.
Bạn, ngay lập tức không còn là gì với tui cả.
Sợ bị hiểu lầm, nên thôi, thân với anh, chị, em và
chồng nữa, vậy là đủ nhỉ! :)
P/s: Bạn nvd có dám bảo đảm là sẽ không hiểu lầm tớ?
Nhận xét
Hai cậu lớn hơn nhiều người tớ gọi bằng anh chị, mặc dù sẽ không ai nghĩ các cậu lớn hơn nếu đứng cạnh tớ, khi biết, tớ đã thử đổi cách xưng hô, nhưng quen mất rồi.
Tớ coi hai cậu là bạn, và hiểu rằng các cậu thực sự coi tớ là bạn, như vậy có phải hiểu lầm không?
8/1/15 Hội được thông qua! ^^
BT: Không phải kẻ thù là được rồi. Kết thù oán với cậu thì chết chắc. @@
BT: ý cậu ko phải là bạn mà là Mr.Pi ha! ;)
Mà Mr.Pi là gì vậy, bổ túc văn hóa cho tớ đi.
Tớ cũng thế, đừng thử! ^^
(tớ thì chỉ...ngửi cũng được, nhưng chỉ sợ có kẻ không chịu được, hơhơ)
Mà trong 10 năm ấy thì thêm bao nhiêu cái thù oán nữa, bao giờ cậu mới trả hết thù được? :D
Á...lại bị tramlun gài bẫy!!! ><