Tự nhiên tui có một giấc mơ,
trong giấc mơ có một anh chàng, và anh chàng đó nói với tui thế này: “Không ai
hiểu em như anh, không ai yêu em nhiều như anh. Anh biết tính khí em rất khó
chiều, nhưng xin hãy cho anh được phủ phục dưới chân em, xin hãy cho anh được
em chà đạp”.
Cha mẹ ơi, nghe là biết đúng mơ
luôn. Và cái mặt mẹt của anh chàng đó như thế nào, trong mơ, tui không thấy được.
Cũng trong giấc mơ khác, tui thấy
lão chồng. Chẳng biết hai đứa đang giằng co cái gì mà tui buột miệng chửi thề. Thế
là lão xách đít bỏ đi một mạch, không đoái hoài gì nữa, bỏ mặc tui giữa chốn xa
lạ, lang thang lang thang...
Giật mình thức giấc, gối ướt đẫm
- chẳng biết do chảy ke hay do nước mắt (khả năng 99% là ke =))) )
Ngoài đời thật, tui thừa biết lão
c đã rất chiều, rất kiên nhẫn rồi. Mỗi cái việc ăn của tui thôi, mà lão đã phải
năn nỉ ỉ ôi. Hôm bữa lão ép tui ăn hết phần cơm tấm khô không khốc, tui đã nói
là không nuốt nổi. Lão hung tợn gắt lên, mặt tui xị ra, làm mặt lì. Lão nhỏ giọng
năn nỉ, tui thấy tội, ráng ăn, nhưng chỉ mới nhai nhai đã ọe. Cuối cùng nhiệm vụ
của tui là chỉ cần ăn hết mấy miếng sườn :))
Thật ra tui rất dễ ăn. Chỉ cần
ngon, không cần nói, tui ăn phà phà.
Hơi lạc đề rồi?
Quay lại với giấc mơ.
Nói chung là dzậy đó! :D
Nhận xét
Tối qua lại vừa mơ bị đạp một phát và bay thẳng xuống đất thật luôn nè ><
Mà tiện đây nói với hai cậu là tớ không phải bé ngoan đâu, nên đừng bắt nạt tớ không hiểu mà tám đủ thứ nhạy cảm nhá, HIỂU HẾT ĐẤY! >_<