Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 8, 2015

Món yêu thích...

Một trong tỷ món yêu thích của mình bún + nước tương + tương ớt + kim chi. Một lần ăn hết nửa kí bún, rồi chạy đi ói ra chẵn một kí :D P/s: nửa kí là thật, một kí là cường điệu :))

Tuyển chọn hoàng phi

Đúng kiểu thi hoa hậu của thời hiện đại luôn. Mới rước em nó về hôm qua, nhưng hôm nay đã đọc được gần một nửa rồi. Khá cuốn hút... Cái việc phân chia giai cấp theo số thứ tự, số càng to thì vai vế càng bé. Và sự túng thiếu từ miếng cơm manh áo, luôn dẫn đến nhiều bi kịch. Chắc rồi! Hoàng tử Maxon là người thế nào? Và sẽ phải làm gì để America quên béng đi tình đầu của mình là Aspen? Liệu quá trình tuyển chọn hoàng phi đầy cạnh tranh kia có khiến America bị hãm hại?... Ui...mình chả muốn làm gì, chỉ muốn đọc ngay và luôn!

lười hơn cả con Lười

vk:   e lười quá... ck: ai chả lười! vk: e lười nhất! ck: a biết mà! vk: nên e có quyền không làm gì hết. ck: !! --- Cái hồi mới dọn về tổ, tui lau nhà mỗi ngày. Sau đó nghĩ: “2 vc đi cả ngày, nhà không dơ, lau làm gì cho mệt”, nên cách một ngày lau một lần. Rồi sau đó nữa thì để chồng lau luôn, vì tui mệt quá mà! :D Cũng cái hồi mới về tổ, cuối tuần tui hay ủi đồ cho chồng, sau đó chồng ủi, tui treo và giờ thì tui chỉ nằm một đống nhìn chồng ủi, tui chỉ còn sức nhìn cho chồng có động lực làm thui! :D Ngay cả việc ăn mà tui còn lười, chồng không ép, không hăm dọa không làm căng thì chắc tui cũng trốn ăn luôi! :D Mỗi sáng thức dậy, chồng không bế dậy thì tui chẳng thể nào ngồi dậy nổi! :D Chồng đúc kết: “từ dạo có thai em lười quá nha vợ!”. Nên, tui lên 1.6kg, chồng xuống 4kg! :D Tui mệt quá mà! :))

Be My Lover

Trời đẹp, nghe lại ca khúc bất hủ ^^

Tóc và sầu riêng

Cuối cùng thì cái mộng xuống tóc cũng thực hiện được, sau mấy lần chui vào các tiệm hớt tóc khác nhau... Tạm biệt nhé mái tóc dài khô cứng :D Còn chuyện sầu riêng, không liên quan lắm, nhưng mẹ chồng mới gửi quá trời sầu riêng từ BL lên. Sầu riêng trong vườn nhà, bảo đảm không thuốc. Thơm, mềm, ngọt...ăn nhiều mắc mệt luôn và cứ mỗi lần quá mệt vì ăn thì nghĩ đến cái cảnh chừa lại cái vỏ cho ai đó quỳ thì lại thấy phởn. Phởn lắm nvđ ợ! :))))))))))

Mùa mưa lại về...

Sau mỗi bức ảnh là một câu chuyện...bịa đặt made by tui :D Cơn mưa đổ ào, như thấy được sự chạy vội tìm nơi trú mưa của những bạn trẻ đang chơi ô quan... Đứng trong hiên, nhìn ra tiếc nuối vì không kịp gom những viên sỏi...

Người trộm bóng

Những cái bóng có thể tiết lộ điều gì về chủ nhân của nó? Câu trả lời chỉ có thể đến từ  Người trộm bóng  - một cậu bé có tuổi thơ chẳng mấy yên bình ở một vùng ngoại ô, qua những lần cầu cứu hay trút bầu tâm sự của những chiếc bóng, chúng đã trở thành bạn bè thân thiết của cậu từ lức nào không hay... Năm tháng trôi qua, cậu bé ngày nào đã trở thành sinh viên trường Y, những cái bóng lại song hành cùng cậu trên từng bước thăng trầm của cuộc sống, sự nghiệp và cả... TÌNH YÊU.... Hành trình với Người trộm bóng đã được nửa đường. Có màu u ám bao trùm cả câu chuyện, xen kẽ sự hài hước, nhưng ý hài chỉ làm đậm thêm sự chua xót... Và, chả hợp với tớ lắm đâu nhá! Tớ thích vui nhộn, mãnh liệt... Nhưng, với nửa đường, vẫn tút ra rằng: Người lớn phải luôn biết giữ lời hứa với trẻ con. Đôi khi ta tưởng là chuyện nhỏ, nhưng nó để lại sự tổn thương sâu sắc với trẻ...